Đời bông Điên Điển

(28.9.2021)

Tạm biệt chị đồng hương của em. Rất buồn nhưng em nghĩ chị đã luôn thắp sáng ngọn đèn của mình và ngọn đèn ấy sẽ thay chị tiếp tục thắp sáng trong trái tim của bao người yêu giọng ca tiếng hát của chị. Một cuộc đời rực rỡ như loài hoa dã quỳ vùng đất đỏ Gia Lai.

Em đã đi rồi, Điên Điển ơi

Nhân sinh một kiếp sống trên đời

Như loài Dã Quỳ trong gió nắng

Tô điểm trời xanh những nụ cười

Tuổi thơ vất vả miền sơn cước

Vạn dặm đường xa em trải qua

Dòng đời lắm nỗi truân chuyên ấy

Em chọn cho mình kiếp cầm ca

Tiếng ca véo von lưng chừng núi

Tiếng ca thiếu thốn bóng Mẹ Cha

Tiếng ca sâu nặng tình Mẫu tử

Tiếng ca trăn trở những phận người

Rồi một ngày kia em đi xa

Vàng hoa Dã Quỳ tan vào nắng

Mãi ngát thơm đời những khúc ca

Yên lòng em nhé Điên Điển ơi

Gió cuốn tình em khắp đất trời

Ở nơi nào đó – xanh trong lắm

Thiên sứ thảnh thơi – Nhoẻn miệng cười