Mùa mong manh…có phải tháng 10 không anh nhỉ?
Em nghe gió heo may về rủ rỉ
Nghe nắng tương tư, ngóng đợi một tình cờ
Nghe lá ngẩn ngơ – vu vơ – vờ vĩnh hỏi
Nghe cây rù rì tự hát khúc tình thơ
Mùa mong manh…
Có phải mặc ấm cỡ nào cũng vẫn lạnh không anh?
Đôi môi vẫn rẩy run dù trời chưa rét lắm
Đôi tay vẫn lang thang…tìm hơi ấm
Đôi mắt nào vẫn thao thức…tìm anh
Chân ngập ngừng…em chỉ muốn hỏi anh
Có thương nắng miền Trung chưa quen chiều xứ lạnh
Có nghe hương hoa sữa thơm nồng vương vào đôi mắt biếc
Có bao giờ đi qua nhau rồi…đôi tâm hồn thầm tiếc
Mùa mong manh hay là em…mong anh!

(Nắng vàng, Hà Nội tháng 10.2022)