(đã viết tại NZ ngày 29.2.2012)

Ba đi đâu về…mang về 1 mảnh báo…dúi vào tay em bảo “đọc đi con”…đó là một trang báo viết về học bổng ở Ireland…em dẩy nẩy “sao Ba muốn con đi học ở Ireland??” Ba cười trừ “thì ai biết con muốn học ở đâu, Ba thấy có học bổng thì mang về cho con xem…”
Rồi em được học bổng bán phần ở Anh nhưng bán phần mà ở Anh thì cũng ngốn một mớ tiền của Ba Má, nên em cố cho bằng được cái toàn phần ở New Zealand. Lúc biết em được học bổng, Ba phán ngay “ ở nhà lấy chồng, 27 – 28 tuổi rồi đi học nữa về ma nó ngó”…nói thế thôi nhưng em biết Ba vui cỡ nào, Ba tự hào đi khoe khắp bà con họ hàng. Thật ra động lực để em xin học bổng chủ yếu là vậy thôi đó! Em biết Ba chẳng nói ra bao giờ nhưng Ba mong như vậy…
Cũng như Ba chẳng bao giờ bộc lộ tình cảm, suy nghĩ của mình…má bảo “Ba mày khô như ngói” là có lý do ^^…nhưng em biết Ba có cách của Ba, cách “yêu thương” vợ con của riêng Ba. Em đi học xa, bên cạnh trở ngại to lớn nhất là không được hằng ngày thấy Ba Má cười thì em nhận được nhiều thật nhiều…ví như tin nhắn này nè, em mà ở nhà thì còn lâu mới nhận được tin nhắn tình cảm như vậy Ba ha ^^
Bố bi gởi tin nhắn lúc 17:44:04, ngày 29-2-2012
“Bố đang chuẩn bị ăn cơm, con bình thường hả, Bố cũng nhớ con lắm con yêu à, song phải cố gắng vậy thôi. Chúc con ngủ ngon”
Ở nhà thì Ba chỉ gọi em là “con gái rựu ghè” thôi! Ba bảo “con gái gì mà suốt ngày trà, cà phê…rồi thở dài thực sự nhà người ta có con gái, chó sủa loạn lên; nhà mình cũng có con gái…có nuôi nhiều chó nữa mà sao chẳng thấy con nào sủa nhỉ (thở dài cái nữa!)
Em chát về, qua skype, Ba thấy mặt em đầy mụn…Má bảo tối đó Ba không ngủ được, trằn trọc quay sang chép miệng hỏi Má “ không biết da dẻ nó thế nào mà bị mụn dữ vậy?? Chắc chắn là nội tiết có vấn đề”. Đó là cách của Ba đó ^^ Em cảm nhận được và cũng học được rằng “người lạnh lùng không có nghĩa là không quan tâm yêu thương người khác” không phải thế một chút nào Ba ha!?
Càng lớn em lại thấy mình may mắn và hạnh phúc vì cảm nhận được từng milimet trong con người và tính cách của em có được là nhờ Ba Má và động lực bền bỉ để em sống tử tế cũng là vì Ba Má em thôi ^^. Em tìm thấy rất nhiều cảm hứng ở Ba: cảm hứng nhâm nhi uống trà, cảm hứng lười dậy tập thể dục, cảm hứng ăn cơm nhà, cảm hứng trồng lan mà chẳng cây lan nào ra hoa, cảm hứng “sống và làm việc theo pháp luật”, cảm hứng “thấy đúng đắn” là phải làm dù cho ai có “nói nghã nói nghiêng” thế nào. Tất tần tật là từ Ba và nguồn phát sinh cảm hứng lớn nhất ở Ba là NHỮNG NỤ CƯỜI. Cứ thấy Ba cười là em cũng cười theo và vui theo thật sự…đó là lý do tại sao em cứ phải săn những khoảnh khắc “nhỉ nhảnh” của Ba Má. Má bảo “Ba mày có cười to cách mấy cũng không hở răng dưới”. Ba phản ứng liền “Má mày nói thế nào ấy chứ”…rồi Ba cố cười thật tươi…nhưng quả thật không có cái răng dưới nào xuất hiện đâu Ba ^^
P.s Ba yêu: trong cuộc đời có nhiều giây phút ý nghĩa trôi qua có thể em quên nhưng chắc chắn cái khoảnh khắc thấy Ba ngồi cặm cụi, tỉ mẫn khâu túi cho em trước khi em đi học, em sẽ không thể và không dám quên. Thật ra là nó rất sâu sắc…em đã muốn bật khóc lúc đó nhưng đến giờ viết những dòng này thì em mới khóc nhè…Nhớ Ba thật nhiều, Yêu Ba thật nhiều và cảm ơn Ba cũng thật nhiều…
