Miền Nhớ trong nhau

Biết làm sao đây khi chúng ta chỉ là những đứa trẻ chọn chạy về quá khứ, để tuột mất giấc mơ trong hiện tại mà mới hôm qua còn có thể giữ lại! Đã bao lần rồi như vậy thì chẳng có lý do gì để tương lai sẽ khác đi. Những lời giải thích cũng chẳng ai còn muốn cất lên khi chính mình còn chẳng hiểu!

Những buổi chiều nhớ cứ thế trôi qua.

Tiếng mưa rơi và mỗi người một thế giới.

Chúng ta có ngôi nhà thứ hai nhưng cả hai thì không còn ở đó.

Tiếng nhạc vang vang từ xa vắng “Lạc trôi đến bến bờ có người mong nhớ…”

Cả Anh, Em và chốn ấy chỉ còn là miền nhớ trong nhau!

Bộ ảnh Miền Nhớ trong nhau by Nắng của ngày xưa!

Leave a comment