Không đi lại từ đầu!

Mình từng hát theo bài hát của Phạm Duy- “Xin đi lại từ đầu. Chưa đi vội về sau” hàng trăm lần. Nhưng giờ mình không hát thế nữa! Mình hát: Không đi lại từ đầu! Không đi vội về sau!

Quá khứ của mình cũng như bao người- có cả tươi đẹp và đau thương. Mình luôn tiếc thời gian lang thang trên FB nhưng mình lại chẳng để ý rằng mình đã chủ yếu chỉ sống trong những nỗi nhớ hoặc những giấc mơ – tức là chỉ sống trong quá khứ và tương lai. Mình đã luôn “xin đi lại từ đầu”!

Một ngày đẹp trời như cái ngày trong ảnh, Nắng bỗng nhận ra 15-20 năm qua Nắng đã đi lạc nhưng đừng khóc thương, chẳng có ích gì; đó là con đường mà mọi đứa trẻ phải đi qua. Không có cách nào khác! Tự nhiên Nắng yêu cái sự già đi của mình đến lạ!

Mọi việc đang diễn ra đúng cách nó đã diễn ra cách đây 2 năm, 7 năm, 12 năm và hơn thế. Vẫn một hiện thực tào lao, rối ren, bon chen, thật-giả lẫn lộn. Vậy đường xưa vẫn ở đó, hôm qua vẫn ở đó nhưng Nắng đã không còn ở đó. Tạm biệt hôm qua! Nắng cứ lững thững trên trái đất lơ lửng, sẽ trở về với số không vào một ngày không biết số. Sinh ra ở số không; Sống là quay về số không nhưng đi nó khác với không đi là vậy!

Viết đến đây thì nhớ đến bài “Tình có như không” của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh 😉: “Tình là tình nhiều khi không mà có. Tình là tình nhiều lúc có như không…Tình là tình nhiều nơi đâu cũng có. Tình là tình dù có cũng như không…Rồi thì chợt bừng lên như lửa nóng. Rồi thì là một tiếng sét thinh không…”.

Leave a comment