Bài hát tiễn Bác

Con viết bài hát này cách đây không lâu khi đang đứng trước những trăn trở về thân phận; đứng trước câu hỏi- liệu ta có dám lạc loài?

Giờ con đã thấy câu trả lời trên hành trình bền bỉ suốt đời của Bác! Kính dâng Bác bài hát tiễn biệt Người.

Bạn có dám lạc loài

Để đối diện chính mình trong đêm tối cho tới khi thấy một tia sáng le lói của sự tử tế?

Bạn có dám lạc loài

Để tìm thấy chính mình ở giữa cõi không?

Để làm những điều mà chỉ rất ít người trong chúng ta không thấy hoảng sợ?

Bạn có dám lạc loài

Để tên bạn hoàn toàn bị lãng quên, để cho tiếng nói của bạn chìm trong im lặng?

Bạn có dám lạc loài?

Để đối xử công bằng với người không công bằng?

Để quan tâm đến người không quan tâm?

Để lắng nghe những người không lắng nghe?

Bạn có dám lạc loài?

Để thắp sáng ngọng đèn trong tim cho đến khi nào còn thở

Và…có dám hồn nhiên như đứa trẻ của ngày thơ?

Note: bài hát nguyên tác bằng tiếng Anh, có lời gốc như dưới được tạm dịch như trên.

DARE TO BE RARE

Do you dare to be rare

To find yourself in the darkness until you see the little lights of kindness?

Do you dare to be rare

To find yourself in the middle of nowhere, to do things that only few of us are not scared?

Do you dare to be rare

To allow your name to be forgotten, to let your voices to be silent?

Do you dare to be rare?

To be fair to the unfair?

To give care to the uncared?

To listen to the unheard?

Do you dare to be rare?

To shine your own lights

As long as you’re alive?

As dare as the child.

Leave a comment