Nắng vàng em đi đâu mà vội?
Mà vội nắng vàng nắng vàng ơi?
(TCS)
Nắng có ngồi đó mãi thì mọi sự vẫn đến và đi vội vàng. Nhớ lời cụ Nguyễn Duy Cần, Nắng đã thôi chấp với thời gian vì chấp thời gian là phản văn hóa.

Nắng vàng em đi đâu mà vội?
Mà vội nắng vàng nắng vàng ơi?
(TCS)
Nắng có ngồi đó mãi thì mọi sự vẫn đến và đi vội vàng. Nhớ lời cụ Nguyễn Duy Cần, Nắng đã thôi chấp với thời gian vì chấp thời gian là phản văn hóa.
