
Có một ngày, em thôi mong chờ
Gió khẽ qua, cũng đủ mộng mơ
Giữa bao người, em vẫn lặng bước
như ánh sáng, không cần mặt trời.
Có một lần, tim thôi kiếm tìm
Một mình đi, cũng đủ dịu êm
Giữa tháng năm, ai mang nỗi nhớ
Gieo yêu thương như ngọn lửa hồng…
Bình yên như ánh nắng đầu ngày
Không gọi tên. Không nắm tay.
Chỉ khi anh buông nỗi buồn lại
sẽ thấy em ở bên mãi đây.
Bình yên như ánh trăng dịu dàng
Đi qua nhau, êm như thời gian
Dẫu ngày mai – ngày anh không tới
Mang yêu thương, hóa ánh mặt trời.