Khi nắng nghiêng bên thềm vắng
Chiếc lá rơi nhẹ giữa giấc mơ
Anh có hay sau bao ngày gió
Em vẫn ở đây, đợi chờ ai đó…
Khi phố quen thôi vội vã
Tiếng guốc mòn trên ngõ xưa
Có một người – yên như lá
Ngồi đợi anh về trong mưa…
Chiều nay trong gió dịu dàng
Em nghe tiếng nhạc từ xa
Có phải anh vừa nhìn thấy
một người thương trong mắt qua?
Những điều anh chưa kể, đủ lặng yên chở che em
Đâu cần gọi tên nhau nữa…
Chỉ mong Người mãi bình an…
Chỉ mong mỗi sớm mai, anh có một người như thế…lặng lẽ bước chung con đường.




