Hạnh phúc tự thân ^^

Hôm qua, lần đầu tiên mình cảm nhận rõ ràng đến thế: mình đang hạnh phúc theo một cách rất lặng lẽ, rất tự thân. Mình không còn mong ai đó đến để lấp đầy khoảng trống nữa. Mình đủ can đảm để yêu thương với sự đủ đầy và trọn vẹn, chứ không đòi hỏi phải được yêu lại theo cách mình muốn. Và mình đủ dịu dàng để đồng hành với chính mình dẫu có hay không có ai khác.

Mình lại nhớ đến bài “thơ thính” nhưng tả thật ^^

Em sẽ không buồn đâu, có lẽ…
Khi lạc khúc trong lòng em có thể hát lên
Em sẽ không phải kiếm tìm đâu, có lẽ…
Xúc cảm chân thành đưa em đến bên anh.

Em sẽ không phải hờn ghen đâu, có lẽ…
Khi thương yêu không lời là lựa chọn của riêng em
Em cũng sẽ không mong cầu đâu, có lẽ…
Khi tận hưởng sự đợi chờ là hạnh phúc êm êm.

Anh không phải chiều chuộng đâu, có lẽ…
Em quen rồi – làm giọt nắng đơn côi
Anh không phải lo mình ràng buộc gì nhau đâu, có lẽ
Khi hiểu và thương rồi, thời gian bình lặng trôi

Em sẽ không hỏi anh đi đâu, làm gì đâu, có lẽ…
Khi với một niềm tin, ta nâng đỡ đời nhau
Anh không cần hứa bạc đầu đâu, có lẽ…
Khi mỗi bước chung đường
Mình nắm chặt tay nhau
Dìu nhau qua biển đời gian khó
Dắt nhau về miền nắng gió thảnh thơi!

Leave a comment