Mùi hương “Đâu có đâu”

Mùi hương của một buổi chiều lặng lẽ dưới mái hiên cũ – nơi nỗi nhớ không thành tiếng, chỉ tan dần trong hương cà phê cuối ly và lớp sương mù vương lối nhỏ. Một mùi hương bảng lảng như gió, lướt qua khu vườn xưa không còn ai chờ, chỉ còn lại tiếng thời gian khe khẽ, và một nỗi tiếc nuối dịu dàng cho những điều tưởng đã có… mà hóa ra chẳng còn.

“Đâu có đâu” là mùi hương của khoảnh khắc chênh giữa nhớ và quên – nơi người ta thôi kiếm tìm, nhưng lòng vẫn rung lên bởi một ánh nhìn đã xa. Công thức hương của “Đâu có đâu” cũng là sự hòa quyện của các loài hoa rất khác nhau: Sen trắng thanh khiết nhẹ như tâm hồn đã biết học cách chấp nhận; hoa tử đinh hương và hoa linh lan gợi về những ký ức mỏng manh, xa vắng…Gỗ hồng trầm ấm như hơi thở thời gian, đã lắng đọng vào tim.

“Đâu có đâu” là khoảnh khắc khi ta nhận ra rằng đôi khi, điều đẹp nhất…chỉ còn ở lại trong hương!

Leave a comment