Không hiểu sao sự ra đi của Ngọc khiến mình quý cuộc sống theo một cách rất đơn giản – còn ở đây ngày nào là yêu thương ngày đó, không nghĩ gì, không muốn gì!
Hướng của những đứa con qua 40 chủ yếu là…hướng Mẹ Cha!
Còn lại thì…
Không biết gì về ngày chưa tới
Không nhớ gì về ngày đã qua
Em chỉ là đứa con của hiện tại
Của cuộc sống này, trần trụi ngô nghê…
Hãy sống sao một cuộc đời đơn giản
Không toan tính, lọc lõi, dối lừa
Không thiệt hơn, phái bè, kẻ cả
Không gì cả…chỉ là “mình” của ngày được sinh ra
Để rồi mỗi sớm mai thức giấc
Em lặng nghe tiếng chim nhỏ hát ca
Tiếng chồi non vươn mình qua kẽ lá
Tiếng bốn mùa về, ở và…lùi xa
Cuộc sống – lâu lắm rồi- vẫn thế…
Chỉ có- người- đã đặng sống được chưa!?
